Ring ring
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

  Chạm mở


Phan_10

Gideon nghiến hai hàm răng lại với nhau, ánh mắt tối sầm một cách nguy hiểm. “Anh bắt đầu lo lắng cho sự an toàn của em rồi đó, Eva. Lấy đồ nhanh đi, có một cái khách sạn ngay góc đường.”

Cả hai chúng tôi đều không thay đồ và năm phút sau đã ra khỏi phòng tập. Gideon bước rất nhanh khiến tôi gần như phải chạy mới kịp. Bỗng anh đột ngột dừng lại, xoay người rồi đặt lên môi tôi một nụ hôn nồng nàn mãnh liệt ngay trên lề đường đông đúc, khiến tôi không kịp làm gì để phản ứng. Nụ hôn quá ngọt ngào và đầy đam mê khiến tim tôi nhói lên một cơn tê buốt. Đâu đó xung quanh có tiếng vỗ tay.

Khi anh buông ra, tôi vừa hụt hơi vừa choáng váng. “Gì vậy anh?”

“Khúc dạo đầu.” Chúng tôi tiếp tục đi đến khách sạn. Anh lôi tôi vào cửa, đi thẳng tới thang máy nhanh đến nỗi tôi không kịp nhìn tên khách sạn. Tôi biết chắc khách sạn này cũng là của anh trước cả khi nhìn thấy người quản lý chào anh lúc thang máy gần đóng cửa.

Gideon buông túi đồ xuống sàn và cặm cụi tìm cách cởi cái áo thể thao của tôi ra. Tôi đập vào tay anh khi thang máy dừng lại. May là không có ai đang chờ thang, trên hành lang cũng vắng tanh. Gideon mở khoá đưa chúng tôi vào phòng.

Tôi ôm choàng lấy, luồn tay vào trong áo để chạm vào cơ bắp đang mướt mồ hôi. “Cởi đồ ra đi. Nhanh lên.”

Anh cười khi tháo giày và kéo cái áo qua khỏi đầu.

Quỷ thần ơi. Nhìn thấy anh hoàn toàn trần trụi, não tôi như sôi lên. Hoàn toàn không có một chỗ thịt thừa nào cả, toàn là cơ bắp cứng như đá. Anh có cơ bụng sáu múi và phần cơ hình chữ V gợi cảm ngay trên xương chậu mà Cary gọi là “thắt lưng của thần mặt trời”. Gideon không tẩy lông ở ngực như Cary, nhưng cả người anh chỗ nào cũng được tỉa tót kỹ lưỡng. Anh là người đàn ông đúng nghĩa, là hiện thân của tất cả mọi thứ mà tôi ao ước.

“Em đang ở thiên đường.” Tôi nói, ngắm nhìn trân trối không ngượng ngùng.

“Em vẫn còn mặc quần áo kìa.” Đến lượt anh lao tới. Tôi vội vã đá đôi giày ra và bị mất thăng bằng ngã lăn ra giường, chưa kịp thở thì đã thấy anh nằm trên mình.

Chúng tôi lăn người trên tấm nệm. Da thịt tôi nóng ran mỗi khi anh chạm vào. Mùi hương trên người anh như liều thuốc kích thích có tác dụng tức thì.

“Em đẹp quá Eva.” Anh thì thào nóng hổi.

Tôi kêu lên vì sức nóng cháy da từ lưỡi anh. Tay tôi tham lam lần trên da anh, vuốt ve, xoa bóp tìm những nơi làm anh phải rên rỉ. Tôi bắt chéo chân mình vào chân anh, định lật anh lại nhưng phải chịu thua không làm được vì anh mạnh hơn.

Anh nhấc đầu lên nhìn tôi mỉm cười. “Lần nay tới phiên anh chứ.”

Ngay giây phút đó, nhìn thấy nụ cười và ánh mắt nồng nàn đó, cảm xúc của tôi dành cho anh trỗi mạnh đến mức đau đớn. Tôi thầm nghĩ là mình đã phát sinh tình cảm quá nhanh.

“Gideon…”

Anh hôn tôi thật sâu như cách anh vẫn hay làm. Tôi tin là nếu hôn như thế đủ lâu chắc anh sẽ làm tôi lên đỉnh. Mọi thứ từ anh đều khiến tôi bị kích thích, từ cái vẻ bề ngoài, gương mặt, làn da, đến cái cách anh nhìn ngắm hay chạm vào tôi. Sự tham lam của anh, những đòi hỏi không lời của anh đối với cơ thể tôi, cách anh làm tôi sung sướng hay dáng vẻ khi anh sung sướng, tất cả đều làm tôi điên dại.

“Anh yêu cơ thể của em.” Anh thì thầm, môi lướt qua trên má và cổ, tay không ngừng mơn trớn thân thể tôi từ ngực xuống tới hông. “Không bao giờ là đủ được.”

“Thì anh đâu đã có được bao nhiêu đâu.” Tôi châm chọc.

“Anh nghĩ anh sẽ không bao giờ có đủ.” Anh nhấm nháp vai tôi rồi di chuyển xuống bên ngực còn lại. “Anh chưa bao giờ thèm muốn thứ gì nhiều như vậy.”

“Vậy thì đến với em đi.”

“Chưa được.” Anh đi xuống dần, hôn xung quanh rốn tôi. “Em vẫn chưa thèm muốn đủ nhiều.”

“Cái gì? Trời ơi… Em chưa bao giờ muốn hơn lúc này.” Tôi nắm lấy tóc anh, kéo mặt anh lên.

Gideon đè hai tay tôi xuống nệm. “Nếu em không thật là thư giãn, anh sẽ làm em đau đó.”

Cách nói thẳng thừng huỵch toẹt của anh làm tôi bị kích thích đến phát run lên. Anh lại di chuyển xuống sâu hơn khiến tôi giật mình. “Không được, Gideon, em phải đi tắm đã.”

Anh vẫn tiếp tục mặc kệ tôi cố đẩy anh ra, đỏ mặt vì xấu hổ. Anh cắn nhẹ. “Em nằm yên đi.”

“Đừng mà anh. Anh không cần phải làm vậy.”

Ánh mắt của anh khiến tôi ngừng chống cự. “Em nghĩ anh yêu cơ thể em ít hơn em yêu cơ thể của anh hả?” Giọng anh hơi hung dữ. “Anh muốn em, Eva.”

Tôi liếm môi, không nói được gì vì quá hưng phấn trước hành động rất bản năng của anh. Cơ thể tôi rạo rực không yên, cảm thấy sung sướng đến gần phát khóc.

“Eva ơi, từ lúc gặp em ngày nào anh cũng muốn được làm chuyện này.”

Khi lưỡi anh chạm đến chỗ đang căng phồng bên trong tôi, tôi ấn mạnh đầu xuống gối. “Làm cho em sung sướng đi.”

Và anh làm thật. Tôi trào nước mắt. Khoái cảm quá mãnh liệt đã phá vỡ chiếc lồng giam giữ mọi cảm xúc của tôi.

Nhưng Gideon chưa chịu dừng. Tôi lên đỉnh lần nữa bằng một tiếng hét khàn đặc. “Không.” Tôi lắc đầu, da thịt như bị thiêu đốt. “Đừng làm nữa anh.”

“Một lần nữa thôi.” Anh dỗ dành. “Một lần nữa thôi cưng.”

“Em không làm được…”

“Được mà.” Anh thổi nhẹ vào tôi, làn không khí khiến da thịt tôi dịu lại, các đầu dây thần kinh cảm xúc bừng tỉnh. “Anh thích nhìn em sung sướng như thế. Anh thích nghe tiếng em, thích nhìn cơ thể em run rẩy.”

Anh lại vuốt ve mọi chỗ, khiến cơn khoái cảm đến chậm rãi nhưng không thua gì hai lần trước đó.

Tôi cảm thấy anh rời khỏi mình, rồi lờ mờ nghe tiếng mở ngăn kéo, tiếp ngay đó là tiếng vỏ bao bị xé. Tấm nệm lún xuống khi anh quay lại, đôi tay mạnh mẽ kéo tôi ra giữa giường. Anh duỗi người lên trên tôi, hai tay ôm cuộn tôi vào giữa.

Mắt tôi dán vào gương mặt đẹp như tượng của anh. Các đường nét hơi thô ráp nhưng vô cùng gợi cảm, gò má và xương hàm rắn rỏi. Đôi mắt anh sẫm tối đang mở to. Tôi biết mình đang nhìn vào gương mặt của một người đàn ông đã mất kiểm soát. Tôi biết những gì anh làm lúc nãy là vì muốn cho tôi sung sướng và để cho bây giờ tôi không bị đau.

Hai tay tôi nắm lấy tấm trải giường, cả cơ thể rạo tực chờ đợi. Anh đã cho tôi hạnh phúc nãy giờ, giờ đến lượt anh được hưởng thụ.

“Nào anh.” Tôi ra lệnh, mắt nhìn anh thách thức.

“Eva.” Anh bật kêu lên tên tôi khi tiến vào một cách dữ dội.

Tôi thở gấp. Sự kết nối giữa chúng tôi giờ đây trở nên quá mãnh liệt, cả về thể xác lẫn tình cảm. Tôi chưa bao giờ thấy mình bị chiếm đoạt và sở hữu như lúc này.

Tôi chưa bao giờ nghĩ mình có thể bị điều khiển trong khi làm tình, chắc chắn là chưa từng xảy ra trong những quan hệ quá khứ của tôi, thế nhưng khi Gideon hoàn toàn chiếm đoạt cơ thể tôi, ham muốn của tôi bị anh điều khiển một cách kỳ lạ. Tôi chưa bao giờ thèm khát ai nhiều đến vậy, nghe có vẻ điên sau những gì chúng tôi trải qua chỉ trong vài ngày.

Tôi ghì chặt lấy anh, tận hưởng cái cảm giác có anh lấp đầy mình.

Hông anh áp chặt hông tôi, từng chuyển động như muốn nói Em cảm thấy không? Anh đang ở trong em. Anh đang chiếm hữu em.

Toàn thân anh rắn rỏi, ngực và bắp tay anh căng cứng mỗi khi anh rướn cao. Tôi biết anh sắp tiến vào mãnh liệt khi thấy cơ bụng anh thắt lại.

Tôi hét lên, ngực anh rung lên một âm thanh khàn đục. “Chúa ơi… ở trong em thích quá.”

Anh vùi mặt vào cổ tôi, giữ chặt tôi lại. Hai chúng tôi đều đầm đìa mồ hôi, da thịt nóng ran, ướt đẫm, ngực ngập phồng thở gấp. Khi cơn cực khoái gần kề, anh lấy một tay nhấc tôi lên từ phía sau để sự gần gũi càng trọn vẹn.

“Eva, ngay bây giờ.” Anh ra lệnh.

Tôi như vỡ tung, kêu tên anh, mọi cảm xúc trở nên dữ dội hơn. Còn anh ngả đầu về phía sau, cả người rung lên.

“Ôi, Eva!” Anh siết đến nỗi tôi không thở được, rồi anh cũng tuôn tràn.

Không biết chúng tôi đã nằm như vậy trong bao lâu, hôn lên vai và cổ nhau để trấn tĩnh lại. Cả người tôi hãy còn rung động phập phồng.

“Ôi chao.” Cuối cùng tôi lên tiếng.

“Em sẽ giết anh mất.” Anh thì thầm sát mặt tôi. “Tụi mình cứ thế này đến chết mất thôi.”

“Em hả? Em có làm gì đâu!” Anh hoàn toàn dẫn dắt tôi mà.

“Em chỉ cần hít thở thôi là được rồi.”

Tôi cười to, ôm chầm lấy anh.

Anh nhổm dậy cọ vào mũi tôi. “Mình ăn tối đi rồi tiếp tục nhé.”

Tôi nhướn mày. “Anh tiếp nữa được hả?”

“Cả đêm cũng được.” Anh quay người, tôi cảm thấy anh vẫn còn cương cứng.

“Anh là một cái máy, hoặc là một vị thần.”

“Em mới như vậy thì có.” Anh hôn nhẹ tôi rồi đứng dậy, tháo bao cao su ra, gói lại bằng khăn giấy rồi thả vào thùng rác. “Mình đi tắm đi, rồi gọi đồ ăn từ dưới nhà hàng lên nhé. Trừ khi em muốn đi xuống dưới đó ăn.”

“Em nghĩ đi hết nổi rồi.”

Nụ cười của anh khiến tim tôi hụt một nhịp. “May quá không phải chỉ mình anh có cảm giác đó.”

“Anh vẫn ổn mà.”

“Anh cảm thấy thật phi thường.” Anh ngồi lại lên giường, đưa tay vuốt tóc trên trán tôi với một nụ cười, trìu mến trên gương mặt dịu dàng.

Tôi nhìn thấy điều gì đó trong mắt anh và bỗng nhiên sợ hãi.

“Đi tắm với anh đi.” Anh chạm vào tay tôi.

“Cho em một phút để bình tâm lại rồi em sẽ vô theo anh.”

“Cũng được.” Anh quay đi, để lộ phần sau cơ thể đẹp một cách hoàn hảo. Tôi lặng người ngưỡng mộ anh, theo cái cách một người phụ nữ ngưỡng mộ vẻ đẹp đàn ông.

Trong buồng tắm bắt đầu có tiếng nước chảy. Tôi ráng ngồi dậy, thấy hai chân hơi run. Qua cái ngăn kéo đầu giường chưa đóng kín, tôi nhìn thấy bao cao su trong đó.

Tôi hơi chột dạ. Những khách sạn sang trọng như vầy thì không thể để bao cao su trong ngăn kéo được.

Bằng cánh tay còn hơi run, tôi mở thêm cái ngăn kéo ra và thấy khá nhiều thuốc men, bao gồm cả một chai nước bôi trơn cho phụ nữ và một chai thuốc diệt tinh trùng. Tim tôi bắt đầu đập nhanh. Tôi nhớ lại lúc chúng tôi tới đây, Gideon không hề ngừng lại hỏi là phải lên phòng nào. Dù có chìa khoá đi chăng nữa thì anh cũng cần phải biết phòng nào hiện đang còn trống chứ. Trừ khi anh biết chắc chắn đúng căn phòng này lúc nào cũng chỉ có mình anh sử dụng.

Rõ ràng đây là phòng dành riêng cho anh, với đủ mọi thứ anh cần để vui vẻ với một cô gái.

Khi tôi đứng lên đi về phía tủ quần áo, có tiếng cửa kính trong buồng tắm mở ra rồi đóng lại. Tôi mở toang hai cánh cửa tủ, nhìn thấy mấy bộ quần áo đàn ông treo trong đó, gồm vài cái áo sơmi, quần tây, có cả quần jeans và ka-ki nữa. Tôi chợt thấy lạnh người đau đớn.

Trong mấy cái ngăn kéo bên tay phải là áo thun, quần lót và vớ. Còn ngăn kéo trên cùng bên trái có mấy món đồ chơi người lớn vẫn còn nguyên hộp. Tôi không mở tiếp ngăn bên dưới. Với tôi như vậy là quá đủ rồi.

Tôi mặc quần áo vô, lấy thêm một cái áo sơmi của Gideon, lúc đó trong đầu tôi lướt qua các bước đã học được khi trị liệu: Phải trao đổi rõ ràng. Giải thích rõ điều gì làm châm ngòi những cảm giác tiêu cực của mình với người kia. Đối diện với những điều đó để vượt qua nó.

Có lẽ nếu không quá run sợ bởi tình cảm sâu đậm dành cho Gideon, tôi đã có thể làm được như vậy. Có lẽ nếu chúng tôi không vừa làm tình say đắm, tôi đã không cảm thấy đau đớn và yếu đuối như bây giờ. Cái tôi đang cảm thấy là một chút nhơ nhuốc, một chút bị lợi dụng, và rất nhiều tổn thương. Cái phát hiện mới này khiến tôi đau khổ cùng cực. Và giống phản ứng của một đứa trẻ con, tôi muốn làm cho anh cũng phải đau khổ.

Tôi lôi hết bao cao su, chất bôi trơn và đồ chơi ra bày lên giường. Rồi ngay khi nghe anh vui vẻ gọi vọng ra, tôi xách giỏ lên và bỏ đi.

Chương 10

Tôi không ngẩng đầu lên khi đi qua quần lễ tân để ra ngoài cửa hông khách sạn, đỏ mặt vì xấu hổ khi nhớ lại người quản lý đã chào Gideon lúc chúng tôi bước vào thang máy. Tôi có thể tưởng tượng anh ta sẽ nghĩ thế nào về tôi vì biết rõ Gideon dùng căn phòng đó cho mục đích gì. Tôi không chịu được cái suy nghĩ mình chỉ là một trong số những cô gái Gideon đưa về đây, mặc dù sự thật đúng là như vậy.

Có khó khăn gì để anh dừng lại ở lễ tân lấy một phòng khác chỉ cho tối nay với tôi thôi?

Tôi cứ bước đi mà không biết mình đi đâu. Lúc này trời đã tối hẳn, thành phố khoác lên mình một diện mạo khác so với ban ngày. Dọc lối đi bên vệ đường lác đác mấy xe đẩy bán thức ăn đang nghi ngút khói, một gian hàng bày bán khung tranh nghệ thuật, một quầy áo thun có in đủ thử hình thù màu sắc. Có cả hai chiếc bàn xếp đang bày la liệt các băng đĩa phim.

Tôi càng đi càng thấy nguôi dần. Cái cảm giác thoả mãn độc ác khi nghĩ tới cảnh Gideon bước ra khỏi phòng tắm, không tìm thấy tôi mà chỉ thấy những thứ kia bày ra trên giường cũng dần dà tan biến. Tôi bắt đầu bình tâm lại và suy nghĩ kỹ hơn về những chuyện vừa xảy ra.

Phải chăng chỉ là tình cờ mà Gideon đưa tôi đến phòng tập nằm ngay sát bên cái khách sạn chết tiệt kia?

Tôi nhớ lại cuộc nói chuyện trưa nay, nhớ Gideon đã bối rối như thế nào khi tìm cách giải thích và năn nỉ tôi. Giống như tôi, anh cũng bị hoang mang, giằng xé vì những chuyện xảy ra giữa hai đứa. Tôi cũng biết có những thói quen rất khó bỏ. Suy cho cùng việc tôi bỏ đi như vầy cũng là một cách cư xử theo thói quen. Sau bao nhiêu năm điều trị lẽ ra tôi phải biết cư xử hay hơn là tìm cách trả đũa khi bị tổn thương chứ.

Quá buồn chán, tôi bước đại vào một quán ăn Ý bên đường, gọi một ly rượu vang và bánh pizza, hy vọng là thức ăn và rượu sẽ giúp tôi bớt lo lắng bồn chồn để suy nghĩ thấu đáo.

Khi rượu được mang ra, tôi nốc một hơi hết nửa ly mà không cảm thấy mùi vị gì. Mới đây thôi mà tôi đã thấy nhớ Gideon rồi. Tôi nhớ cái giọng nói phấn khởi, hạnh phúc của anh ngay khi tôi bỏ đi. Trên người tôi lúc này còn đầy mùi của anh, mùi mồ hôi, da thịt lúc chúng tôi làm tình. Tôi để mặc cho nước mắt lăn dài trên má, mặc kệ đang ở chỗ đông người. Tôi cầm lấy miếng bánh vừa được dọn ra, đưa lên miệng mà có cảm giác như ăn giấy. Đây chắc chắn không phải là lỗi của nhà bếp.

Tôi với lấy túi xách, lôi cái điện thoại mới mua ra để gửi tin nhắn vô dịch vụ trả lời tự động của bác sĩ Travis. Ông từng đề xuất chúng tôi tiếp tục điều trị qua camera cho đến khi tôi tìm được bác sĩ mới ở New York, nên bây giờ tôi muốn đặt lịch hẹn. Có hai mươi mốt cuộc gọi nhỡ và một tin nhắn. Anh lại ngu ngốc lần nữa rồi. Đừng bỏ anh mà. Làm ơn gọi lại cho anh đi.

Nước mắt tôi lại tuôn trào. Tôi đưa điện thoại sát lên ngực mình, không biết phải làm gì với tin nhắn đó. Tôi không thể ngừng nghĩ tới cảnh Gideon ở bên cạnh người phụ nữ khác, làm tình với cô ta trên cùng cái giường đó, làm cho cô ta vật vã điên đảo trong khi anh cũng sung sướng…

Tôi biết những suy nghĩ vô ích đó là bất hợp lý, khiến tôi trở nên nhỏ nhen và bệnh hoạn.

Điện thoại rung khiến tôi giật mình suýt nữa thì đánh rơi xuống đất. Màn hình hiện ra tên Gideon, cũng phải thôi vì anh là người duy nhất kịp lưu số vào máy của tôi. Tôi đấu tranh không biết có nên nhấc máy không, nhưng cuối cùng không nỡ lòng khi thấy anh rõ ràng là đang phát điên lên vì tôi. Dù mới đây còn muốn làm anh đau khổ, thì giờ đây tôi lại mềm lòng.

“Chào anh.” Giọng tôi nghẹn lại vì nước mắt.

“Eva! Lạy trời.” Giọng anh vô cùng lo lắng. “Em đang ở đâu vậy?”

Tôi nhìn quanh nhưng không tìm thấy tên quán ăn. “Em không biết. Em… em xin lỗi.”

“Đừng nói vậy, Eva. Lỗi của anh. Anh phải gặp em. Em mô tả chỗ đó được không? Em đi bộ phải không?”

“Ừ, em đi bộ.”

“Anh biết em ra cửa nào rồi. Em đi về hướng nào sau khi ra khỏi cửa?”

“Hướng tay trái.”

“Em có quẹo ở góc đường nào không?”

“Hình như là không. Mà em cũng không biết nữa.” Tôi nhìn quanh tìm người phục vụ để hỏi thăm. “Em đang ở trong quán ăn. Quán ăn Ý. Có bàn ghế kê trên vỉa hè, có hàng rào bằng sắt. Cửa kiểu Pháp… Chúa ơi, Gideon, em…”

Anh xuất hiện trên ngưỡng cửa với cái điện thoại lên tai. Tôi nhận ra anh ngay lập tức, anh hơi khựng lại khi thấy tôi đang ngồi dựa vào tường ở góc tít phía sau. Anh nhét điện thoại vô túi cái quần jean mà tôi đã thấy trong tủ quần áo ở khách sạn, sải bước nhanh về phía tôi, đi ngang qua cô phục vụ đang mở miệng định nói gì đó. Tôi chưa kịp đứng dậy thì đã bị anh ghì chặt.

“Chúa ơi.” Anh vùi mặt lên cổ tôi. “Eva ơi.”

Tôi ôm anh. Người anh sạch và thơm vì mới tắm xong, làm tôi sực nhớ là mình chưa tắm.

“Anh không ở đây được.” Anh nói nhỏ, bỏ tôi ra rồi lấy hai tay ôm mặt tôi. “Ngay lúc này anh không thể ở nơi công cộng được. Em về nhà với anh nhé?”

Nhìn mặt tôi có vẻ cảnh giác, anh liền hôn lên trán tôi rồi thì thầm. “Anh hứa là sẽ không giống ở khách sạn đâu. Ngoài người người giúp việc ra thì mẹ anh là người phụ nữ duy nhất từng vào nhà anh.”

“Chuyện này thật chẳng ra sao. Em thật ngớ ngẩn.”

“Không đâu.” Anh vén tóc khỏi mặt tôi rồi ghé sát vào tai tôi. “Nếu em đưa anh tới cùng một chỗ mà em vui vẻ với những người đàn ông khác, anh cũng sẽ phản ứng như vậy.”

Chúng tôi buông nhau ra khi người phục vụ quay lại. “Tôi mang thực đơn cho ông nhé?”

“Không cần đâu.” Gideon móc ví lấy ra cái thẻ tín dụng. “Chúng tôi đi bây giờ.”

Chúng tôi đón taxi về nhà Gideon, trên đường anh nắm chặt lấy tay tôi. Không hiểu sao tôi khá hồi hộp khi đi thang máy riêng lên căn bộ trên tầng thượng của một toà nhà ở Đại lộ Số Năm. Trần nhà cao lộng lẫy hay là kiểu kiến trúc cổ xưa sang trọng không phải cái gì mới mẻ đối với tôi, hơn nữa, đó là những thứ dễ đoán khi hẹn hò với người giàu có như anh. Thêm khung cửa sổ nhìn ra Công viên Trung Tâm nữa chứ.

Thế nhưng Gideon mới là người đang căng thẳng hơn, nên tôi hiểu chuyện này quan trọng đối với anh như thế nào. Khi cửa thang máy mở ra ngay tiền sảnh lát đá cẩm thạch trước căn hộ, anh khẽ siết tay tôi rồi mới buông ra. Anh mở hai lớp cửa rồi đưa tôi vào trong, lo lắng thấy rõ khi chờ đợi phản ứng của tôi.

Ngôi nhà anh ở đẹp xứng tầm với anh. Khác với văn phòng hiện đại sành điệu, nơi riêng tư này lộng lẫy một cách ấm cúng, được trang trí bằng nhiều món đồ cổ, những bức tranh nghệ thuật, còn trên sàn gỗ bóng loáng là những tấm thảm của vùng Aubusson nước Pháp.

“Đẹp quá.” Tôi nói, thầm biết mình rất đặc biệt khi được bước vào đây. Tôi có cảm giác như được nhìn thấy một con người khác của Gideon, con người mà tôi hằng mong được thấy, con người thật và gần gũi hơn.

“Vào đây đi.” Anh kéo tôi vào phòng khách. “Anh muốn tối nay em ngủ lại đây.”

“Em không có mang theo đồ…”

“Em chỉ cần cái bàn chải đánh răng trong giỏ thôi là được rồi. Sáng mai mình sẽ ghé qua nhà cho em thay đồ. Anh hứa sẽ đưa em tới công ty đúng giờ.” Anh kéo tôi lại gần rồi đặt cằm lên đầu tôi. “Anh rất cần em ở lại đây, Eva à. Anh biết lúc nãy em có lý khi bỏ đi, nhưng lúc ra khỏi phòng tắm mà không thấy em anh sợ chết khiếp được. Anh cần phải ở bên cạnh em lúc này.”

“Em cần được ôm.” Tôi luồn tay xuống dưới áo, vuốt ve lưng anh. “Em cũng cần đi tắm nữa.”

Anh ghé mũi vào sát tóc tôi hít một hơi dài. “Anh thích em bốc mùi giống như anh.”

Nhưng anh cũng đưa tôi ra khỏi phòng khách, đi qua một gian sảnh rồi vào phòng ngủ.

“Ôi!” Tôi thốt lên khi đèn bật sáng. Chiếm gần hết căn phòng là một chiếc giường khổng lồ bằng gỗ màu đen - anh có vẻ đặc biệt yêu thích màu này - với tấm trải giường và mền gối màu kem nhạt. Các món đồ gỗ khác đều cùng màu đen với điểm nhấn là các đường kẻ vàng. Căn phòng toát lên vẻ ấm cúng và rất nam tính, không có bất kỳ vật dụng trang trí nào khác ngoài khung cảnh thanh bình của Công viên Trung Tâm với những toà nhà nguy nga thấp thoáng phía bên kia. Căn hộ của tôi ở phía đó.

“Phòng tắm ở trong này.”

Khi tôi bước tới trước chiếc bàn trang điểm kiểu cổ làm bằng gỗ óc chó, anh lấy ra từ một chiếc ngăn kéo bên cạnh hai cái khăn tắm đưa cho tôi, vẫn với vẻ duyên dáng gợi tình mà tôi mê mẩn. Tôi xúc động khi được nhìn tận mắt anh ở nhà, ăn mặc xuề xoà đơn giản, càng xúc động hơn khi biết mình là người phụ nữ duy nhất được có mặt ở đây với anh. Cảm giác như tôi nhìn thấy anh đang trần trụi còn hơn cả người lúc bọn tôi làm tình với nhau.

“Cảm ơn anh.”

Anh liếc nhìn tôi, hình như cũng hiểu tôi không phải chỉ cảm ơn vì hai cái khăn tắm. “Anh rất hạnh phúc khi có em ở đây.”

“Em không hiểu sao cuối cùng em lại ở đây với anh.” Nói vậy nhưng trong lòng tôi vô cùng sung sướng.

“Lý do thì có quan trọng lắm không?” Gideon nâng mặt tôi lên, đặt một nụ hôn lên mũi. “Anh để sẵn một cái áo trên giường cho em nhé. Xong mình ăn trứng cá caviar uống vodka được không?”

“Ừm… so với pizza thì hơn mấy lần.”

Anh mỉm cười. “Trứng cá Ossetra của hiệu Petrossian nhé.”

“Vậy em phải nói lại.” Tôi cũng cười. “Hơn gấp mấy trăm lần mới đúng.”

Tôi tắm rồi mặc vào cái áo thun to quá khổ có in chữ Cross Industry, xong gọi điện thoại cho Cary báo là tối nay tôi không về, kể sơ sơ chuyện xảy ra ở khách sạn.

Cary nói. “Anh không biết phải nói sao luôn.”

Cary Taylor mà còn không biết phải nói gì thì có nghĩa là có vô số chuyện đáng nói.

Tôi ra phòng khách rồi cùng Gideon ngồi xuống sàn bên cạnh bàn sô pha, ăn món trứng cá caviar mắc tiền với bánh mì nướng và kem tươi. Chúng tôi xem trên tivi phát lại một đoạn diễn tập của cảnh sát New York, vô tình có cảnh quay ngay trước toà nhà Cross Industry.

“Thật là thích khi nhìn thấy toà nhà của mình trên tivi đúng không?”

“Ừ, thích nếu như họ không chặn đường lại mấy tiếng đồng hồ để quay phim.”

Tôi huých vai anh. “Khó tính quá.”

Hai đứa lên giường lúc mười giờ rưỡi, nằm ôm nhau xem tiếp một chương trình tivi. Chúng tôi vẫn cảm thấy ham muốn, nhưng Gideon không chủ động làm gì nên tôi cũng nằm yên. Tôi nghĩ anh đang muốn bù đắp cho vụ ở khách sạn lúc nãy, để chứng minh cho tôi thấy anh muốn ở bên cạnh tôi không phải chỉ để làm tình.

Dù rất khao khát anh, tôi cũng thích chỉ nằm cạnh nhau như vầy thôi.

Anh không mặc quần áo, nên tôi tha hồ vuốt ve ôm ấp, rồi tựa vào ngực anh ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

Tôi thức dậy lúc trời vẫn còn tối, thấy mình đã lăn gần sát mép giường. Nhìn đồng hồ thấy chưa tới ba giờ, tôi nghĩ chắc do lạ chỗ nên không ngủ được. Bỗng Gideon hét lên rồi cựa quậy trên giường. Thì ra đây là lý do làm tôi tỉnh giấc. Anh rên rỉ nghe rất đau đớn, thở rít lên từng hồi như đang bị tra tấn.

“Bỏ tay ra, đừng đụng vào tôi.” Anh gầm lên trong cơn ác mộng.

Tôi bàng hoàng, tim đập nhanh. Giọng anh đầy căm phẫn trong bóng tối.

“Đồ khốn bệnh hoạn.” Anh quằn quại, chân đạp liên tục vào khoảng không, lưng oằn lên trong một tiếng kêu đau đớn. “Đừng mà, trời ơi,… đau quá.”

Người anh căng lên, vặn vẹo. Tôi không ngồi yên được nữa.

Tôi khẽ gọi. “Gideon.” Trước đây Cary cũng hay gặp ác mộng, nên tôi biết mình không nên đụng vào anh lúc này.

Rồi anh đột ngột nằm yên, như đang căng thẳng chờ đợi, ngực phập phồng thở mạnh. Bên dưới anh cương cứng.

Dù rất đau lòng, tôi cố nói bằng giọng cứng rắn. “Gideon, chỉ là nằm mơ thôi, tỉnh lại đi.”

Anh xẹp dần như trái bóng. “Eva?...”

“Em đây.” Tôi né người cho ánh trăng chiếu vào, nhưng vẫn không đủ sáng để nhìn thấy anh có đang mở mắt hay không. “Anh tỉnh lại chưa?”

Hơi thở anh chậm lại dần, vẫn không nói gì, hai tay nắm chặt tấm trải giường. Tôi cởi chiếc áo đang mặc ra, khẽ nhích lại gần hơn, rồi nhẹ nhàng vuốt ve cánh tay anh. Thấy anh vẫn không nhúc nhích, tôi tiếp tục vuốt.

“Gideon ơi?”

Anh giật mình tỉnh giấc. “Cái gì vậy?”

Tôi ngồi lên, đưa tay vuốt tóc anh. Anh chớp chớp mắt nhìn tôi, cơn ác mộng như vẫn còn đeo bám, cả người anh căng cứng.

“Chuyện gì vậy?” Anh chống khuỷu tay ngồi dậy, giọng nóng nảy. “Em có sao không?”


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .